TUNGPEO
Việc đăng nhập vào website bạn phải tuân thủ điều luật khi sử dụng forum! Nhớ nhé không kẻo bị ban! (đùa thoy) :V
TUNGPEO
Việc đăng nhập vào website bạn phải tuân thủ điều luật khi sử dụng forum! Nhớ nhé không kẻo bị ban! (đùa thoy) :V
Thông điệp hàng tuần
Time to change something specific!
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar

Keywords

Latest topics
Blog đã trở lại!3/7/2017, 1:40 pmAdmin
bổ sung ảnh creepypasta29/6/2013, 8:00 pmAdmin
Nâng cấp diễn đàn lên LV527/6/2013, 2:34 pmAdmin
Blind Maiden - Website bị ma ám26/6/2013, 11:07 amforeveralone95
website Facebook24/6/2013, 1:24 pmbeyeuhoidap1
Về việc đăng creepy pasta23/6/2013, 10:05 amAdmin
Barbie.avi 21/6/2013, 8:11 pmTUNGPEO
Touhou 14 21/6/2013, 8:08 pmTUNGPEO
The expressionless21/6/2013, 8:05 pmTUNGPEO
Vụ thảm sát ở Aroostook21/6/2013, 8:02 pmTUNGPEO
CAT DOG LOST EPISODE21/6/2013, 7:57 pmTUNGPEO
Ba điều ước21/6/2013, 7:55 pmTUNGPEO
WHO WAS PHONE!!!21/6/2013, 7:52 pmTUNGPEO
Nỗi sợ mang tên ‎Slenderman21/6/2013, 7:50 pmTUNGPEO
Tiếng gõ 21/6/2013, 7:48 pmTUNGPEO
The Smiling Man In Black21/6/2013, 7:46 pmTUNGPEO
Không Còn Lần Nào Nữa21/6/2013, 7:44 pmTUNGPEO
Ickbarr Bigelsteine21/6/2013, 7:41 pmTUNGPEO
Number Station21/6/2013, 7:39 pmTUNGPEO
On, Off, Close, Open21/6/2013, 7:36 pmTUNGPEO
COURAGE THE COWARDLY DOG LOST EPISODE21/6/2013, 7:34 pmTUNGPEO
The Girl in the Photograph21/6/2013, 3:28 pmTUNGPEO
Cười 21/6/2013, 3:25 pmTUNGPEO
Ảo ảnh sa mạc21/6/2013, 3:24 pmTUNGPEO
Ánh Chớp (Lightning)21/6/2013, 3:21 pmTUNGPEO
Đừng quay lại nhìn!21/6/2013, 3:16 pmTUNGPEO
Disneyland's Fire Department21/6/2013, 3:15 pmTUNGPEO
Giường Tầng21/6/2013, 3:13 pmTUNGPEO
Chiếc gối 21/6/2013, 3:12 pmTUNGPEO
Lời hứa (The Promise)21/6/2013, 3:08 pmTUNGPEO
The Rhythm Is Dead21/6/2013, 3:06 pmTUNGPEO
The Bell Ringer21/6/2013, 3:05 pmTUNGPEO
Facebook Friends21/6/2013, 3:03 pmTUNGPEO
Suicide in Sooga (Pucca Lost Episode)21/6/2013, 2:53 pmTUNGPEO
Dây 21/6/2013, 2:51 pmTUNGPEO
DEAD.txt 21/6/2013, 2:46 pmTUNGPEO
Nỗi sợ nước của tôi21/6/2013, 2:44 pmTUNGPEO
Branche in the wind21/6/2013, 2:41 pmTUNGPEO
Nyah Cat background Story21/6/2013, 2:40 pmTUNGPEO
Thiên sứ (The Angel)21/6/2013, 2:39 pmTUNGPEO
RỐI LOẠN TÂM THẦN21/6/2013, 2:38 pmTUNGPEO
Ác mộng. 21/6/2013, 2:34 pmTUNGPEO
The message21/6/2013, 2:32 pmTUNGPEO
THỨ BÊN DƯỚI21/6/2013, 2:31 pmTUNGPEO
Super Mario World Lost Episode21/6/2013, 2:29 pmTUNGPEO
Bạn gái tôi21/6/2013, 2:28 pmTUNGPEO
Jeff the Killer phần hai21/6/2013, 2:25 pmTUNGPEO
Jeff đã đến!!!21/6/2013, 2:23 pmTUNGPEO
Ảo Ảnh Las Vegas21/6/2013, 2:18 pmTUNGPEO
TRÒ CHƠI TRA TẤN21/6/2013, 2:17 pmTUNGPEO
MikuMikuDance.exe21/6/2013, 2:15 pmTUNGPEO
HELLO MOLLY21/6/2013, 2:13 pmTUNGPEO
Không Một Tiếng Cười21/6/2013, 2:11 pmTUNGPEO
EYELESS JACK - Vô thị ác ma21/6/2013, 2:10 pmTUNGPEO
Naruto Lost episode.21/6/2013, 1:56 pmTUNGPEO
Sally - Chơi với mình đi21/6/2013, 1:53 pmTUNGPEO
Jeff the Killer đã trở lại!21/6/2013, 1:43 pmTUNGPEO
Axis Power Hetalia tập 23.521/6/2013, 1:27 pmAdmin
JANE THE KILLER21/6/2013, 1:23 pmAdmin
Alice, Human Sacrifice21/6/2013, 1:21 pmAdmin
slenderman21/6/2013, 1:12 pmAdmin
Cánh cổng linh hồn21/6/2013, 1:00 pmAdmin
Kẻ tấn công the rake21/6/2013, 12:48 pmAdmin
Mereana Mordegard Glesgorv21/6/2013, 12:46 pmAdmin
Tấm hình ma quái smile.jpg21/6/2013, 12:44 pmAdmin
Khúc nhạc Pokemon21/6/2013, 10:11 amAdmin
giai thích về Creepypasta21/6/2013, 10:08 amAdmin
Đoạn phim mickey bị ma ám21/6/2013, 9:59 amAdmin
vừa nâng cấp diễn đàn LV421/6/2013, 9:16 amAdmin

Go down
TUNGPEO
TUNGPEO
Lớp truởng
Lớp truởng
Tổng số bài gửi : 75
điểm : 219570
danh tiếng : 1
Join date : 31/07/2012
Tuổi : 28
Đến từ : hn
https://tungtyang.forum-viet.com/

Câu Chuyện Ma Quái  Ở Một Thành Phố Nhật Bản Empty Câu Chuyện Ma Quái Ở Một Thành Phố Nhật Bản

21/6/2013, 2:21 pm
Teketeketeketeketeketeke...

Đó là âm thanh của thứ được coi là một trong những sinh vật huyền bí nhất của những thành phố, thị trấn sầm uất nhất trên đất nước mặt trời mọc. Teke Teke là tên của nó. Bất cứ một người Nhật nào cũng có thể khiến bạn sợ hãi khi kể cho bạn nghe những câu chuyện vô cùng kinh dị liên quan tới sinh vật có cái tên rất ngu ngốc này. Tôi có thể hiểu được sự đáng sợ và khủng khiếp của sinh vật này không kém bất cứ người dân bản địa nào bởi vì sự thật là tôi đã từng một lần đối mặt với nó.

Là kiểu người Mĩ điển hình với tính đa nghi bẩm sinh, tôi vốn không quan tâm nhiều lắm đến những câu chuyện cổ ma quái của Nhật Bản. Dù sao thì có vẻ mọi câu chuyện đều hướng tới một lời khuyên chung: Đừng ra ngoài một mình khi trời tối. Do đó, tôi tin rằng những câu chuyện ấy chi nhằm mục đích là giữ không cho trẻ em ra ngoài chơi vào ban đêm. Vì vậy nên mỗi khi có một câu chuyện được chứng mình là sai thì ngay lập tức người ta lại nghĩ ra một câu chuyện khác để làm ướt quần những đứa trẻ và khiến chúng sợ việc ra ngoài khi trời tối. Luôn có mấy câu chuyện kiểu như "Bà Ngoác Mồm" (Khẩu Liệt Nữ - Kuchisake Onna) hay chuyện vô lí về 50 bộ xương lúc nào cũng sẵn sàng bẻ đầu và uống máu của bạn như uống một hộp nước trái cây vậy. Thế nhưng những câu chuyện này lại luôn có những sơ hở rất dễ nhận biết, chẳng hạn như có tới 50 bộ xương mà tại sao lúc nào cũng chỉ có một bị người ta nhìn thấy, hay câu chuyện về Khẩu Liệt Nữ cũng vậy. Chuyện kể về một người phụ nữ xinh đẹp bị người chồng say xỉn dùng kéo cắt miệng nên ôm mối hận xuống suối vàng. Bây giờ nàng vẫn đi lang thang với một chiếc khăn bịt miệng, gặp ai nàng cũng hỏi "Ta có xinh đẹp không"; nếu bạn nói không, cô ta sẽ lôi ra một đôi kéo khổng lồ để cắt miệng của bạn; nếu bạn nói có, cô ta sẽ bỏ chiếc khăn ra và hỏi lại, lúc này chắc chắn bạn sẽ vô cùng hoảng sợ và câu trả lời của bạn sẽ quyết định việc cô ta sẽ làm với bạn sau đó. Nhưng câu chuyện lại không nói rằng chuyện gì sẽ xảy ra nếu bạn thấy cô ta mang một cây kéo to nên sợ hãi chạy mất, hoặc bạn có khẩu súng trong tay để bắn vào đầu cô ta ngay khi khi cô ta mở chiếc khăn ra.

Câu chuyện về Teke Teke cũng tương tự như vậy. Câu chuyện kể về một cô gái nhảy/ rơi vào một đoàn tàu điện đang chạy và bị cán làm đôi (chắc hẳn ai cũng sẽ thắc mắc làm sao mà cô ta không bị nghiền nát thành cám nhỉ). Sau đó linh hồn thù hận của cô luôn luôn đuổi theo những người cô thấy và cắt họ làm đôi. Tên của cô ta được đặt dựa trên những tiếng âm thanh mà cô ta gây ra khi cánh tay dài bị đóng đinh của cô ta lết trên mặt đất.

Teketeketeketeketeketeke...

Kể cả khi những linh hồn đã khuất có thể thực sự giao tiếp với thế giới người sống tôi vẫn thắc mắc tại sao Teke lại tức giận. Tôi đã thấy rất nhiều người bị mất đi đôi chân trong những chương trình thực tế nhưng dù vậy trông họ có vẻ khá là hạnh phúc! Việc cô ta ngã vào đường ray không phải là lỗi của ai khác ngoài chính cô ta. Vì vậy, câu chuyện này có vẻ khá mâu thuẫn với logic thông thường.

Ít nhất, đó là những gì tôi nghĩ, cho đến khi tôi thấy phần thân trên của cô ta ngồi dựa vào một bức tường trong một đêm thứ sáu.

Giống như những mô-típ truyện kinh dị cổ điển, trời lúc đó không trăng không sao, thậm chí cũng không có một ánh đèn và tất nhiên, tôi đang đi một mình ở một nơi vắng vẻ. Như tôi đã nói ở trên, tôi thường nghe một cách hờ hững và không tin lắm vào những câu truyện ma quái mà tôi được nghe ở đây. Tôi thực sự tin rằng đó là một cô gái bình thường trong một lúc. Nếu mà biết trước rằng cô ta là điều kinh dị nhất trong cơn ác mộng khủng khiếp nhất cuộc đời mình, tôi đã không tiến lại và hỏi: "Cô có làm sao không". Tuy vậy lòng tốt của tôi đã biến thành một cuộc chạy đua đầy sợ hãi và kinh hoàng khi cô ta đập cái tay băng bó và gắn đầy đinh của cô ta xuống đường và nhảy lên bức tường. Khi cô ta chạm đất, tôi có thể được phân nửa cơ thể phía dưới của cô ta đã hoàn toàn biến mất. Cô ta giận giữ bò về phía tôi như một con nhện khiến cho tôi không thể nào phân biệt nổi tiếng hét giận giữ của cô ta với tiếng rên rỉ sợ hãi của bản thân mình. Tôi lập tức chạy đi như một con cún con đang sợ hãi. Ai mà chẳng làm vậy chứ?

Tôi vốn chạy rất nhanh, điều này luôn được bạn bè và đồng nghiệp của tôi công nhận từ hồi tôi học trung học. Tôi đã nghĩ rằng mình có thể ngừng chạy sau vài phút nếu như tôi có thể cắt đuôi được cái thứ đang đuổi theo mình. Nhưng âm thanh "teke teke" đó không những không nhỏ đi mà trái lại, càng ngày gần hơn.

Teketeketeketeketeketeketeketeke...

Khả năng đây là một trò đùa điên rồ được kẻ nào đó bày ra cũng đã mấy lần lướt qua tâm trí của tôi. Có lẽ tôi đã vô tình tự biến mình thành đối tượng để người ta trêu đùa khi mà tôi nói với bạn bè rằng mình chẳng hề sợ hay tin vào mấy trò ma quỷ vớ vẩn đó. Thế nhưng cách mà sinh vật này di chuyển, rồi tốc độ khủng khiếp của nó và việc không thể nào có thể dựng lên được một thứ như cô ta mà không có những đạo cụ biểu diễn của Hollywood hay của một đoàn xiếc nào đó. Tôi thực sự khó mà chấp nhận được rằng tất cả câu chuyện về Teke Teke xảy ra với tôi làm nhân vật chính hoàn toàn là sự thật.

Đang miên man trong dòng suy nghĩ về sinh vật lạ lùng ấy, tôi bỗng nhiên chú ý tới một điều lạ lùng. Tôi ngừng chạy và dỏng tai nghe ngóng. Nhưng tuyệt nhiên tôi không nghe thấy gì cả, hoàn toàn im ắng. Một cơn gió mạnh thổi qua các ngóc ngách của con hẻm nhỏ và xoáy vào chân tôi. Bất giác, tôi thấy có vật gì đó vọt ngang qua tầm mắt.

Teketeketeke...

Tôi nhìn xung quanh bởi một sức hấp dẫn kì lạ của những âm thanh khủng khiếp đó. Tôi tập trung hết mức, căng tai ra nghe ngóng xung quanh để tìm xem bóng ma đó ở chỗ nào. Tôi chỉ có thể nghe được một sự im lặng chết chóc, sự im lặng mà nếu theo kiểu của những bộ phim kinh dị thì sẽ có một cái xác bất ngờ thò ra khỏi trần nhà với đôi nhãn cầu trào ra khỏi hốc mắt và một cái mồm mở to trong một tiếng gào khủng khiếp.

Teketeketeke...

Tôi lập tức quay lại và nghe thấy âm thanh đó một lần nữa. Tim tôi đập khó khăn đến mức tôi có cảm giác như mình sắp bất tỉnh vậy. "Mình phải tìm cách ra khỏi đây" - đó là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi lúc đó. Đó có lẽ là một ý tưởng tồi vì trong tình trạng lúc đó, tôi không có cách nào có thể nhìn được phía sau mình và tôi không phòng bị một chút nào ở phía sau lưng cả. Tuy vậy, cơ thể tôi vẫn làm theo ý nghĩ đó và tôi lại chạy cật lực. Khi tới góc hẻm, tôi bất chợt dừng lại bởi vì ngay ở đó, chỉ cách chỗ tôi vài bước chân là một nửa cơ thể của Teke, nhỏ bé và kinh dị đang đứng trên đôi tay của mình. Trái tim tôi nhảy lên, đâm vào cổ họng và chực nhảy ra khỏi lồng ngực. Trong ánh đèn lờ mờ ở đó, tôi đã nhìn thoáng qua khuôn mặt của cô ta.

Với một chiếc mũi nhỏ và cân đôi, phải nói rằng cô ta thực sự rất đáng yêu. Tuy nhiên, tình trạng hoảng sợ lúc đó không cho phép tôi quan tâm nhiều lắm tới vấn đề nhan sắc. Nhưng điều đáng sợ nhất phải khiến tôi bịt miệng lại cho khỏi kêu lên, đó là đôi trong mắt của cô ta cứ mở rộng ra, rộng ra đến khi đôi mắt của cô không còn chút tròng trắng nào nữa khi cô ta quay mặt lại nhìn tôi.

Cô ta tiến về phía tôi trong khi tôi đang cố hết sức mình để chạy tiếp. Cô ta cứ lắc lư cả thân mình và bám sát ngay dưới chân tôi như một con thú đang săn mồi. Cô ta dang hai tay ra và thật khủng khiếp, cô ta nhảy lên. Không thể nào tin được khoảng cách mà cô ta đã nhảy, nó xa hơn nhiều lần bước nhảy của một con người, mà cô ta thậm chí còn không có chân! Dùng hết sức bình sinh, tôi đập vào hông cô ta. May thay, nhờ đó mà tôi không bị cô ta cắt làm đôi, nhưng những cái móng vuốt, lưỡi hái hay bất kì thứ gì mà cô ta mang theo bên mình đã gây ra một vết thương lớn vào hông của tôi, ngay phía trên xương chậu. Tôi hét lên khi một bên hông của tôi bắt đầu chảy máu. Và thật thiếu suy nghĩ, tôi để cho bản thân mình ngã phịch xuống đất. Cô ta ngay lập tức vọt tới, nhảy lên lưng tôi khi tôi ngã xuống.

Ngay lập tức, tôi đã mất hết sự bình tĩnh khôn khéo cần thiết và bắt đầu sợ hãi và hoảng loạn như một đứa trẻ. Tôi rít lên và cố gắng hết sức để đẩy cô ta ra. Tôi hầu như không cảm nhận được gì cả. Một loạt những sự đau đớn và những bết thương đã khiến đôi mắt của tôi bị lu mờ và chỉ còn màu đỏ máu. Nó không phải giống như một cơn ác mộng. Nó LÀ một cơn ác mộng, một cơn ác mộng trong thực tại. Tất cả những cảm giác sợ hãi và hoảng loạn khi bạn bị tấn công bởi một con chó dữ đã được nhân lên rất nhiều lần bởi một sự thật là sinh vật này nhỏ hơn cả một con chó và khủng khiếp hơn rất, rất nhiều lần.

Có lẽ tôi đã bị bất tỉnh mất một lúc, bởi vì đột nhiên tôi thấy mình đang ở một nhà ga. Xung quanh tối đen như mực và có cảm giác vô cùng nặng nề. Thế nhưng tôi cũng có thể thấy được bàn tay của mình nhờ ánh sáng mờ nhạt của một vài bảng hiệu quảng cáo bị vỡ. Tôi không thể nhớ được làm thế nào mà tôi có thể ở trong một nhà ga như thế này. Tôi có thể đã cố lết vào được tới đây trong tình trạng thương tích như thế này hoặc chính Teke đã lôi tôi vào đây. Tuy nhiên lúc đó trí nhớ của tôi khá là mù mờ và không đáng tin cậy. Tôi xem sau lưng mình, và xương sống của tôi đột ngột kêu răng rắc như thể tôi có thể quay tới 180 độ ra sau lưng mình vậy. Nó không đau, ngược lại còn cho tôi một cảm giác nhẹ nhõm và khoan khoái kì lạ, kiểu như... bạn tự nắn xương cho mình ấy. Tôi không có ý tự miêu tả bản thân mình một cách kì cục như vậy nhưng thực tế nó không đáng sợ như khi bạn dọc những dòng chữ này đâu. Khi có thể tự đứng thẳng được, tôi bắt đầu tự kiểm tra cơ thể mình, và cũng không quên xem cả vết thương do Teke gây ra ở bên hông mình. Bây giờ tôi có thể xem xét mọi thứ một cách toàn diện. Vết thương kéo dài từ trước ra sau, bị gây ra bởi một nhát cắt rất ngọt. Tuy nhiên, không thấy có máu chảy ra từ vết thương. Chỉ còn duy nhất một điều mà tôi cần biết đó là tại sao tôi lại bị bỏ lại ở đây.

"Mình đã chết rồi!", đó là suy nghĩ đầu tiên trong đầu tôi. Vẫn còn rất khá khó khăn tôi để phá vỡ sự im lặng trong cái nhà ga này bằng cách nói ra thành lời những suy nghĩ của tôi. Tôi dần bình tĩnh lại và nghĩ "Hóa ra cái chết không khủng khiếp như mình nghĩ nhỉ!". Tôi bắt đầu bị phân tâm khi thấy một phụ nữ trẻ bước xuống từ một con đường sáng sủa ở khá xa tôi, không nhận ra ẩn trong bóng tối phía xa kia là một hình ảnh to lớn của chính tôi. Trong lòng tôi tràn ngập cảm giác duy nhất đó là muốn lấy đi mạng sống của cô gái ấy!

Tôi từ từ tiến về phía cô ta. Tôi thấy cột sống của mình chuyển động một cách rất khác thường, phần thân dưới xoắn lại rồi như bị hút vào bên trong xương chậu với những vết thương khủng khiếp vẫn còn hằn ở nửa trên cơ thể của tôi.


Câu chuyện về Teke Teke


Tek Tek hay Teke Teke là một câu chuyện ma được lưu truyền ở những thành phố ở Nhât Bản.

Câu chuyện kể về một cậu học sinh trẻ tuổi có việc bận nên đã phải ở trường rất muộn. Khi trời đã tối, câu ta đang chuẩn bị đi về nhà thì thấy trên một cửa sổ kia có một cô gái đang chống cằm nhìn về phía cậu. Họ cười với nhau một lúc. Đúng lúc cậu học sinh kia nghĩ rằng một cô bé xinh xắn như thế này thì làm gì ở một ngôi trường nam sinh thế nhỉ, thì cô gái kia ngay lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ và cậu ta thấy rằng phần cơ thể bên dưới của cô gái đó đã hoàn toàn biến mất. Sợ hãi, cậu ta ngã ra đường, nhưng trước khi cậu ta kịp chạy thì cô ta đã cắt cậu ra làm đôi.

Một câu chuyện khác lại kể về một nữ sinh trung học tên là Kashima Reiko, người đã chết trên đường ray xe lửa và mất đi đôi chân của mình. Kashima, dường như là viết tắt của Kamen Shinin Ma (Tạm dich: Mặt Nạ Tử Nhân Quỷ). Kashima luôn mò đến những phòng tắm cá nhân và hỏi người ở đó rằng chân cô ta ở đâu. Nếu không muốn đôi chân mình bị cô ta cắt mất, bạn phải trả lời cô ta rằng chân của cô ta ở trên tuyến đường sắt Meishin (Minh Tân) và nói là Kashima Reiko nếu cô ta hỏi rằng ai đã nói cho bạn biết.
Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết